ĐỘT QUỴ

Nơi thời gian là não

Câu chuyện phía sau cánh cửa phòng bệnh
Chúng tôi vẫn thường tự hỏi, điều gì khiến cho một người gắn bó với khoa Đột quỵ? Đây không phải là nơi dành cho những trái tim mong manh dễ vỡ. Ở đây, mỗi phút giây đều là cuộc đua với thời gian – “Time is brain” là kim chỉ nam của tất cả các thành viên trong khoa và mỗi quyết định được đưa ra đều ảnh hưởng rất lớn đến kết quả điều trị. Khoa Đột quỵ của Bệnh viện Đa khoa Trung ương Cần Thơ, nơi chúng tôi đã gắn bó suốt những năm tháng không thể nào quên, không chỉ là một khoa lâm sàng, mà còn là một mắt xích quan trọng trong chuỗi nỗ lực chữa trị và chữa lành cho những bệnh nhân không may mắc bệnh. Những tản văn ngày hôm nay như một cách để lưu giữ những hành trình và những câu chuyện về những năm tháng chúng tôi vừa cấp cứu bệnh nhân đột quỵ, vừa đối mặt với đại dịch COVID-19, một thời kỳ mà cả bệnh viện đã vượt qua mọi giới hạn.
Phần lớn thời gian làm nghề của chúng tôi là cấp cứu bệnh nhân đột quỵ, nơi có thể gặp tất cả các cung bậc của cuộc đời. Có những niềm hạnh phúc khi bệnh nhân tưởng như không thể nào qua khỏi lại hồi phục ngoạn mục, nhưng cũng có nhiều nỗi buồn vì sự giới hạn của bản thân không thể giúp bệnh nhân qua được cơn bệnh hiểm nghèo. Đó là nơi mà chúng tôi đã học được rằng, đôi khi, cứu một mạng người không chỉ là vấn đề kỹ thuật, mà còn là sự kiên trì, niềm tin, và cả tình yêu thương. Chúng tôi hy vọng những dòng chữ này sẽ là một cuốn sổ tay nhỏ, ghi lại những dấu chân chúng tôi đã để lại trong hành trình không ngừng nghỉ, để một ngày nào đó thế hệ trẻ sau này có thể nhìn lại và hiểu rằng chúng tôi đã sống và làm việc với tất cả trái tim mình.
Khởi đầu – khoa Đột quỵ ra đời
Giữa thập niên 2010, bệnh lý đột quỵ gia tăng với tốc độ nhanh chóng, khoa Nội Thần kinh của Bệnh viện luôn quá tải vì phải thu dung một số lượng lớn bệnh nhân đột quỵ tại vùng Đồng bằng sông Cửu Long. Phần lớn bệnh nhân đột quỵ đều có di chứng làm ảnh hưởng nặng nề đến chất lượng cuộc sống, một số bệnh nhân tổn thương não quá nặng nên không qua khỏi. Trước tình hình đó, Ban Giám đốc quyết định thành lập Phân khoa Can thiệp đột quỵ ngày 24 tháng 5 năm 2016 trực thuộc khoa Hồi sức tích cực – Chống độc. Số lượng thành viên ban đầu của phân khoa là 6 người (3 người ở khoa Hồi sức tích cực, 2 người ở khoa Chẩn đoán hình ảnh, và 1 người ở khoa Ngoại Thần kinh). Bệnh nhân đột quỵ sau can thiệp cấp cứu sẽ được điều trị tại khoa Hồi sức tích cực – Chống độc với 5 giường bệnh. Trên thực tế, số bệnh nhân luôn vượt xa kế hoạch, khiến chúng tôi liên tục trong tình trạng quá tải, phải tìm giường bệnh để bố trí cho bệnh nhân đột quỵ sau can thiệp cấp cứu. Những ngày ấy, nhân sự trực cấp cứu và thiết bị phục vụ theo dõi còn thiếu nhiều, nhưng tinh thần của đội ngũ luôn vững vàng.
Tôi vẫn còn nhớ ca bệnh đầu tiên sử dụng thuốc tiêu huyết khối mà chúng tôi thực hiện. Thời điểm đã qua giữa đêm, một bệnh nhân nam gần 60 tuổi được đưa đến bệnh viện trong tình trạng liệt nửa người, tình trạng yếu liệt làm bệnh nhân không thể giơ được đôi tay khỏi mặt giường. Hai anh em chúng tôi, gần như nín thở khi thực hiện tái thông mạch máu bằng thuốc tiêu sợi huyết, một kỹ thuật mới vừa được bệnh viện phê duyệt. Khoảng thời gian theo dõi sau đó như kéo dài bất tận, từng phút trôi qua nặng nề khi chúng tôi hồi hộp chờ đợi kết quả chụp CT scan não kiểm tra, lo lắng không biết mức độ tổn thương não nghiêm trọng đến đâu. May mắn thay, sáng hôm sau bệnh nhân tỉnh táo, kết quả CT scan có tổn thương nhưng không đáng kể. Và thật kỳ diệu, 3 ngày sau bệnh nhân có thể đi lại quanh giường được, nụ cười hạnh phúc của bệnh nhân như một ngọn lửa thắp sáng cả căn phòng, đó là khoảnh khắc chúng tôi nhận ra rằng, bệnh nhân đột quỵ còn cơ hội để phục hồi và chúng tôi luôn có cơ hội thực hiện điều đó.
Sau 4 năm chuẩn bị nhân sự, khoa Đột quỵ chính thức được thành lập vào ngày 14 tháng 8 năm 2020, cơ sở ban đầu gồm 6 giường hồi sức tích cực và 10 giường cấp cứu. Sau khi thành lập gần 1 năm, thì đội ngũ chúng tôi cùng với nhân viên y tế cả nước chung vai đối phó với đại dịch COVID-19. Những ngày đầu đầy khó khăn, thiếu nhân lực, thiếu trang thiết bị đã thúc đẩy đội ngũ chúng tôi trưởng thành nhanh chóng, làm chủ được các kỹ thuật chuyên môn, tăng cao cơ hội hồi phục cho bệnh nhân đột quỵ.


Tập thể khoa Đột quỵ